Chắc là mọi người đã đi Hạ Long - Quảng Ninh nhiều lần, nhưng có lẽ ít người đã từng đặt chân lên đỉnh núi Bài Thơ. Một số thông tin lịch sử về núi Bài Thơ:
Năm 1468, vào dịp mùa xuân, năm Quang Thuận thứ 9, đời vua Lê Thánh Tông, cháu nội của Lê Lợi,
đưa quân đi tuần ở vùng biển Đông Bắc, có dừng thuyền ở chân núi Truyền
Đăng, phía giáp với Vịnh Hạ Long, để uống rượu ngâm thơ. Xúc động trước
cảnh đẹp sơn thủy hữu tình của thiên nhiên, nhà thơ - nhà vua Lê Thánh
Tông đã cho khắc một bài thơ lên vách đá tạm dịch ý như sau:
Nước lớn mênh mông, trăm sông chầu vào
Núi non, la liệt rải rác như quân cờ, vách đá liền trời
Có tráng trí, nhưng lúc mới dựng nghiệp vẫn theo người, như quẻ
Hàm hào cửu tam (đã định)
Nay một tay mặc sức tung hoành, quyền uy như thần gió
Phía bắc, bọn giặc giã như hùm beo đã dẹp yên
Vùng biển phía đông, khói chiến tranh đã tắt
Muôn thuở trời Nam, non sông bền vững
Bây giờ chính là lúc giảm việc võ, tu sửa việc văn.
Bài thơ này được khắc trên một vách đá khá phẳng, cách mặt đất chừng 2,5 m, gồm 56 chữ Hán,
khắc liền một mạch, không phân câu như hiện nay chép lại. Trong 56 chữ trên có 21 chữ đã mờ hẳn, không thể đọc nổi, những chữ còn lại rất mờ.
Trước phần thơ có phần lạc khoản (đề tựa) gồm 49 chữ, cũng bị phân hóa gần như hoàn toàn. May mắn, bài thơ trên có chép trong thư tịch cổ, nên đó chính là chỗ dựa của các nhà nghiên cứu.
Núi Bài Thơ là ngọn núi nằm ngay trong TP Hạ Long, xung quanh rất nhiều nhà dân và gần Bến Đoan - bến phà nổi tiếng trước khi hoàn thành cầu Bãi Cháy. Tuy rất gần khu đô thị nhưng rất nhiều người dân Hạ Long chưa từng đặt chân đến đỉnh núi này. Cũng chưa có nhiều hoạt động du lịch để khám phá nơi đây.
Để lên được đỉnh núi có khoảng 2-3 đường đi nhưng mình phải chọn con đường thuận tiện nhất. Điểm xuất phát của con đường này là một ngõ rất nhỏ, 2 bên là nhà dân, ko có bảng chỉ dẫn, phải hỏi người dân bán hàng xung quanh mới biết. Đối diện với ngõ này là khoảng sân rộng, hình như trước đây là rạp hát Hồng Hà, bây giờ đang xây trung tâm thương mại. Con đường này tương đối dễ đi vì đã được lát xi măng thành từng bậc và đây cũng là đường để công nhân viễn thông lên kiểm tra sửa chữa các trạm phát sóng ngay trên đỉnh núi.
Theo một số người kể thì còn có khoảng 2 con đường nữa đi lên đỉnh, xuất phát từ phía biển - Bến Đoan. Những con đường này rất khó đi, hiểm trở, chủ yếu là phải trèo qua những vách đá tai mèo, có nhiều đoạn dốc, nguy hiểm. Nhưng bù lại thì có điều kiện gặp một số động vật như khỉ, chim chóc .. và đặc biệt là có hoa quả để chén dọc đường.
Năm 1468, vào dịp mùa xuân, năm Quang Thuận thứ 9, đời vua Lê Thánh Tông, cháu nội của Lê Lợi,
đưa quân đi tuần ở vùng biển Đông Bắc, có dừng thuyền ở chân núi Truyền
Đăng, phía giáp với Vịnh Hạ Long, để uống rượu ngâm thơ. Xúc động trước
cảnh đẹp sơn thủy hữu tình của thiên nhiên, nhà thơ - nhà vua Lê Thánh
Tông đã cho khắc một bài thơ lên vách đá tạm dịch ý như sau:
Nước lớn mênh mông, trăm sông chầu vào
Núi non, la liệt rải rác như quân cờ, vách đá liền trời
Có tráng trí, nhưng lúc mới dựng nghiệp vẫn theo người, như quẻ
Hàm hào cửu tam (đã định)
Nay một tay mặc sức tung hoành, quyền uy như thần gió
Phía bắc, bọn giặc giã như hùm beo đã dẹp yên
Vùng biển phía đông, khói chiến tranh đã tắt
Muôn thuở trời Nam, non sông bền vững
Bây giờ chính là lúc giảm việc võ, tu sửa việc văn.
Bài thơ này được khắc trên một vách đá khá phẳng, cách mặt đất chừng 2,5 m, gồm 56 chữ Hán,
khắc liền một mạch, không phân câu như hiện nay chép lại. Trong 56 chữ trên có 21 chữ đã mờ hẳn, không thể đọc nổi, những chữ còn lại rất mờ.
Trước phần thơ có phần lạc khoản (đề tựa) gồm 49 chữ, cũng bị phân hóa gần như hoàn toàn. May mắn, bài thơ trên có chép trong thư tịch cổ, nên đó chính là chỗ dựa của các nhà nghiên cứu.
Núi Bài Thơ là ngọn núi nằm ngay trong TP Hạ Long, xung quanh rất nhiều nhà dân và gần Bến Đoan - bến phà nổi tiếng trước khi hoàn thành cầu Bãi Cháy. Tuy rất gần khu đô thị nhưng rất nhiều người dân Hạ Long chưa từng đặt chân đến đỉnh núi này. Cũng chưa có nhiều hoạt động du lịch để khám phá nơi đây.
Để lên được đỉnh núi có khoảng 2-3 đường đi nhưng mình phải chọn con đường thuận tiện nhất. Điểm xuất phát của con đường này là một ngõ rất nhỏ, 2 bên là nhà dân, ko có bảng chỉ dẫn, phải hỏi người dân bán hàng xung quanh mới biết. Đối diện với ngõ này là khoảng sân rộng, hình như trước đây là rạp hát Hồng Hà, bây giờ đang xây trung tâm thương mại. Con đường này tương đối dễ đi vì đã được lát xi măng thành từng bậc và đây cũng là đường để công nhân viễn thông lên kiểm tra sửa chữa các trạm phát sóng ngay trên đỉnh núi.
Theo một số người kể thì còn có khoảng 2 con đường nữa đi lên đỉnh, xuất phát từ phía biển - Bến Đoan. Những con đường này rất khó đi, hiểm trở, chủ yếu là phải trèo qua những vách đá tai mèo, có nhiều đoạn dốc, nguy hiểm. Nhưng bù lại thì có điều kiện gặp một số động vật như khỉ, chim chóc .. và đặc biệt là có hoa quả để chén dọc đường.
Được sửa bởi haopt ngày 4/10/2009, 20:06; sửa lần 1.